(Trang đầu.)
Lời Tựa
Hư Không là cái lò của Trời, lại là kho chứa linh khí Vô Cực thường ban phát cho cả Đại Càn Khôn Vũ Trụ hưởng dùng. Không một vị Tinh Tú, Âm Dương, nhân loại, và vạn vật nào mà không đón nhận linh khí của Hư Vô, Linh Thể của Vũ Trụ, để kết thành thân khôn lớn, mà không mấy ai thấu hiểu tại sao nhân loại và vạn vật lại có hình sắc và có thanh tướng.
Nơi vô tướng sản sanh tất cả
Cõi hữu tình Trời Đất sanh ra
Tam Thiên nhân loại một nhà
Âm Dương nhị khí vốn Cha Mẹ Trời.
Trời không nói nơi nơi quang chiếu
Đất vô tư linh diệu dưỡng nuôi
Đạo của Thầy lò lớn rèn trui
Nhân loại được an vui nhờ Đạo.
Trời Vô Cực ban ra linh khí, cho Âm Dương ngưng kết lại thành một luồng hào quang linh khí ban khắp cùng mọi nơi, chiếu cho muôn vật đồng hưởng cái khí linh của Trời, cái Đạo linh của Thầy, mà hoá hoá sanh sanh không ngừng nghỉ. Bầu dưỡng khí của vạn linh đang sống ở nơi đây đều hưởng đầy đủ khí linh của Đạo và nhị khí Âm Dương của Trời Đất mà kết hợp lại với Ngũ Hành.
Trời lấy Ngũ Khí để nuôi nhân loại.
Đất lấy Ngũ Sắc để sanh nhân loại.
Trời lấy Ngũ Quang để dạy nhân loại.
Đất lấy Ngũ Đức để giáo dỗ nhân loại.
Từ đó Tam Giáo lấy tam thốn khí của Đại Đạo Vô Cực Hư Không và khí thuần Dương, thuần Âm mà lập ra Tam Giáo, mở trường đạo đức phổ hoá nhân sanh để đồng hành Đại Đạo.
Học để biết chơn bản tánh nguồn cội.
Luyện để đạt linh khí triều nguyên.
Xưa nay học Đạo là để tìm ra nguồn gốc của nhân loại, và sự xuất thân của Đạo Học của Tam Giáo xuất phát từ đâu ra chơn lý của Đạo. Còn tu luyện là thật sự để quay về nguồn Đạo bằng linh tâm ngộ Đạo. Người học Đạo mà truy được cái nguồn cội của Đạo Học là bậc chí nhân hiệp thể cùng Trời Đất và Tam Giáo 'đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu.'
Tu Dưỡng Bên Thầy là nói lên một phần của các vị Đắc Pháp Chứng Đạo bên Thầy và vào được lò Trời luyện được khí linh của Hư Vô Chi Khí.
Nhân Lớn hiệp một cùng lòng Trời.
Đạo Lớn phổ hành trong nhân loại.
Trong cõi Hư Vô Phi Phi Tưởng mà lại không tên. Nó huyền bí vô cùng, không thể diễn tả bằng văn ngôn mà hết ý. Cho nên Thái Bình được phép Thầy dạy, mới viết ra một phần nhỏ của sự chứng Đạo - Tu Dưỡng Bên Thầy - cho quý bạn chơn tu hướng tâm về Đại Đạo mà thành chánh quả kỳ nầy, để cùng Thầy, cùng lòng Trời, xây lại cảnh Thái Bình cho nhân loại vào đây tu dưỡng.
Chứng Đạo dâng hoa đến mười phương,
Chúc lành nhân loại được mở đường.
Kính Bái,
Đức Thầy Vô Danh Thị.
Chơn Đạo Vô Hình.
Chơn Phật Vô Tướng.
Chơn Nhơn Vô Danh.
Chơn Tu Vô Tranh.
TU DƯỠNG BÊN THẦY
Tu Dưỡng Bên Thầy tâm nầy hiệp một
Tu Dưỡng Bên Thầy cầm đuốc Từ Bi
Tu Dưỡng Bên Thầy tự truy đường Thánh
Tu Dưỡng Bên Thầy chung ánh từ quang.
Tu Dưỡng Bên Thầy hiệp cõi Niết Bàn
Tu Dưỡng Bên Thầy Kim Cang kinh phổ
Tu Dưỡng Bên Thầy Kim Cổ Kỳ Nhân
Tu Dưỡng Bên Thầy hiệp một tinh thần.
Tu Dưỡng Bên Thầy Kim Thân sáng chói
Tu Dưỡng Bên Thầy không hỏi một lời
Tu Dưỡng Bên Thầy sống giữa lòng Trời
Tu Dưỡng Bên Thầy ngàn đời bất diệt.
Tu Dưỡng Bên Thầy học cơ minh triết
Tu Dưỡng Bên Thầy luận thuyết Phật Ngôn
Tu Dưỡng Bên Thầy siêu thoát vía hồn
Tu Dưỡng Bên Thầy ôn tồn xây dựng.
Tu Dưỡng Bên Thầy truyền tâm cảm ứng
Tu Dưỡng Bên Thầy đạt dũng đạt hùng
Tu Dưỡng Bên Thầy hộ nhập Hư Không
Tu Dưỡng Bên Thầy xây xong Thiên Quốc.
Tu Dưỡng Bên Thầy mở đất Như Lai
Tu Dưỡng Bên Thầy hiền sĩ đời nay
Tu Dưỡng Bên Thầy Rồng Mây lập hội
Tu Dưỡng Bên Thầy mở Hội Long Hoa.
CHƯƠNG MỘT
Tu Dưỡng Đại Pháp,
Hiệp Thân Tạo Hoá.
Tu dưỡng bên Thầy là hiệp thân vào lò của Tạo Hoá chí linh, chí thiện. Luôn luôn không được tư dục khiến sai, lòng trần bất nhiễm, vô vi an tịnh. Rồi đem cái linh tâm hiệp thể với lòng Trời trong Hư Vô bất động mà luyện cái khí linh của lò Trời.
Vạn vật trên đời là Không, vô tư thuần tánh, sống yên vui với cái Thiên Lý mà Trời cho mình minh tâm kiến tánh. Rồi đem cái khí thuần Dương để hiệp vào lò Trời, rèn luyện cái linh tâm Không Không an trụ, biến hoá vô biên, vô sanh bất diệt.
Sau đó đem cái khí linh về bổ dưỡng châu thân, hào quang tỏ rộng, khí linh bao phủ. Một hơi Pháp Luân Thường Chuyển là thâu gồm hết các khí linh của Hư Vô vào trong nội thức để dưỡng Đạo. Lấy chất Xám của Vũ Trụ Hư Vô mà làm luồng khí linh của Diệu Quang Di Lạc. Rồi hiệp với luồng Dược Sư Lưu Ly Quang Phật, và Thần Quang Diệu Tướng của Thầy vào trong mình. Thì từ đó Chơn Quang của mình đủ đầy bảy nguồn sinh lực của lò Trời mà đi ban phát cho chúng sanh trừ căn diệt bịnh.
Mỗi Chơn Linh đến gần thì rút được bảy luồng linh khí của Thầy mà tu hành mau phát Huệ. Cộng với cái Mật Pháp của Trời, hai cái hiệp thân lại với nhau thì như người có được chìa khoá của Thiên Địa Vũ Trụ vận hành.
Càng tập luyện siêng năng thì tánh linh càng khai mở. Và càng lên cao tiếp được luồng hào quang của lò Trời quang chiếu. Từ đó mỗi tự thân phải biết lui về thanh tịnh, tịnh tu, tịnh luyện cái khí hoá của Trời đang thay đổi cực mạnh trong Vũ Trụ Quang, cho đến cõi con người, sinh vật, cỏ cây, không khí, mỗi mỗi vận hành cho đúng chu kỳ của Thượng Giới đang chuyển hoá xuống trần gian.
Người minh Đạo tu dưỡng với Thầy là phải biết lấy Đạo 'phục linh hườn vô'. Tu dưỡng cái khí hoá từ dưỡng khí cho tới khí Hạo Nhiên, rồi khí hoá Huyền Quang của Thầy chuyển xuống thế gian. Dương mượn khí hoá Huyền Quang của Thầy mà chuyển thể lập thân ra vào Tam Giới. Âm cũng mượn khí hoá của Thầy mà kết thai lập đảnh an lư. Khi Kim Thân sanh trưởng, ra vào Tam Giới thông đạt Sáu Cõi. Nhưng lúc nhập định tham thiền, hay thiền giác, đều phải dùng ý chưởng dưỡng hào quang, chưởng dưỡng linh khí của Hư Vô Đại Định. Từ đó linh khí giao tiếp - hai mươi bốn trên hai mươi bốn - với khí linh mà bổ dưỡng cho Thần Quang để độ đời; bổ dưỡng cho Kim Thân ra vào Tam Giới học và luyện Đạo.
(Hết trang 4.)
1-kinh thanh văn kỳ:
2- bạch ván kỳ:
3- huyền văn kỳ:
4- hồng văn kỳ.
5- huỳnh văn kỳ: