Cảm Tạ
☀️
Con thành tâm cảm tạ Thiên ân của Đức Phật Tổ, Đức Cha Trời Mẹ Đất, và Cộng Đồng Cửu Phẩm - Phật, Tiên, Thánh, Thần - Tam Giới Thiên Địa Nhân.
Con cũng thành tâm cảm tạ công ơn Thầy Tổ và chư vị Đạo Hửu ở địa phương và năm châu thế giới, đã đặc biệt quang chiếu Thanh Quang Điển Lành và trợ giúp cho con có phương tiện thực hiện các tập sách - Thi Văn Tâm Linh Đạo Học - để con và chư vị Đạo Hửu có cơ hội phụng sự Cơ Thiên Địa Đại Đạo của Đức Như Lai Phật Tổ và Đức Thiên Địa Phụ Mẫu.
Con chân thành ước mong được chia sẻ Tình Thương, Đạo Đức, và sự hiểu biết về Sức Khoẻ và Tâm Linh Điển Quang Đạo Học cùng với cộng đồng Nhân Sinh, Vạn Linh Tam Giới.
Một lần nữa con xin thành tâm đảnh lễ và cảm tạ Thiên Ân Bề Trên, và con đặc biệt cảm tạ chư vị Đạo Hửu, Thân Hửu cùng tất cả quí bạn đọc khắp nơi trên thế giới đã và đang dành rất nhiều cảm tình và sự trợ giúp quí báu.
Trân trọng kính bái,
Vô Danh Thị
LỜI TỰA
Xưa nay bao kinh điển giảng giải về chữ Đạo, mà chưa ai làm sáng tỏ nó ra cho các giới đồng hiểu về cái sáng huyền diệu và minh triết của Đạo. Nay tôi xin lấy sự giác ngộ của bản thân để chia sẻ cùng các bạn học giả tham thiền "đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu" chỗ huyền huyền diệu diệu của Đạo.
Các bạn hãy cùng tôi đi sâu trong Vũ Trụ Quang để đồng nghiên cứu sự huyền diệu linh ứng của Đạo, và đồng tịnh luyện để thấy được Đạo là con đường giải thoát, và để thấy các cảnh trí vô thinh thanh tịnh.
Chúng ta cùng đi đến mục đích của nó bằng:
Đạo Phi Thường Đạo
Danh Phi Thường Danh.
Bạn có đi đến chỗ vô cùng của Đạo thì mới thấy sự huyền diệu của Đạo Pháp là: pháp Lực, pháp Thân, và phát Quang, phát Huệ. Khi bạn có đi qua hết các trường đạo đức từ Chơn Thần, Chơn Thánh, Chơn Tiên, và Chơn Phật; các bạn có học hết và qua các trường Đạo Học Tâm Linh như trên, thì mới thông suốt được câu: "Đạo Phi Thường Đạo, Danh Phi Thường Danh."
Ở đó hoàn toàn là Linh Khí của Hư Vô, trên dưới thông suốt, trước sau không nhiễm, trong ngoài trống rỗng mà dung chứa hết tất cả mọi vật linh ứng. Đi khắp Tam Thiên Thế Giới, Ba Cõi, Sáu Cung, đều thấu triệt Linh Khí của Hư Không. Đến thì hiệp, đi thì tan, gặp thì kết, nơi nào cũng hoá duyên được, vị trí nào cũng tận độ được trong linh giác của người đạt Đạo. Tuy là cõi Hư Không vô hình bóng, mà rất sống động trong các lãnh vực siêu nhiên. Vốn của Hư Không Chi Khí là Không Không. Nhưng cũng từ đó sanh ra Đạo và các Linh Sắc, và các Linh Tướng.
Còn người tu lưu thanh khử trược là giải cho tâm thức của chính mình thông suốt được những di thức mà mình mượn từ cõi Hư Không. Chơn Linh lìa Không để xuống đầu thai làm một con người. Đạo cũng từ Không - Hư Vô Chi Khí - mà đi. Người tu từ đây tu luyện về để hiệp cùng Đạo, cho nên phải cần có sự chơn giải của các vị Minh Sư thành Đạo, để làm một con đường minh chánh tâm kinh, hồi quang phản chiếu, để thành thiên chân thuật luận.
Đạo Lớn Không Tên
nên làm Thầy.
Đức Lớn như Không Gian
nên làm Cha.
Nhân Lớn như Vũ Trụ
nên làm Mẹ.
Kính Bái,
Vô Danh Thị.
Chơn Đạo Vô Hình.
Chơn Phật Vô Tướng.
Chơn Nhơn Vô Danh.
Chơn Tu Vô Tranh.
(Hết trang 2.)
(Tiếp trang 79.)
Tiên Ông dạy:
- Nước có ba thời kỳ:
- Nước Lớn
- Nước Ròng
- Nước Bình.
Tiên Đạo Lúc Nước Lớn phải biết phổ truyền cái Đạo Đức của Trời, để cho người biết chỗ giải thoát tinh thần.
Người nhân đem cái đạo Chí Nhân phổ truyền để cho lành cái đức của mình và lành cái Đạo của Trời.
Đức Lớn nên thờ Đạo của Trời
Đạo Lớn nên dưỡng Đức của người.
Khi mặt nước lên cao.
- Quốc gia được hưng thịnh:
Bậc nhân sĩ làm việc chí công
Hàng đạo đức làm việc vô tư.
Trên đại diện Đạo Trời
Dưới yên lòng bá tánh.
Lòng dân bủa khắp
Thiên hạ Thái Bình.
Thiên hạ được an
Quốc gia cường thịnh.
Dân giàu nước mạnh
Ích nước lợi dân.
- Đạo đức cường thịnh:
Nhân Sĩ lớn là hàng Đạo Học
Phải đi theo nguồn gốc Đạo Gia.
Diệt giả ngã
Phi ngã, phi phi ngã.
Đạo Lớn không phân thiện ác
Pháp Lớn không nhiễm chánh tà.
Đạo Lớn vô tranh quốc gia hưng thịnh
Nhân Lớn vô tranh tạo phước cho đời.
Người chí nhân thờ Đạo Trời
Bậc giác ngộ Đạo thờ chung một gốc.
Phật cũng ở Tây Thiên Trúc
Tiên cũng ở Trời Vô Cực
Cả hai đều là bậc Chân Nhân
Vô tánh, vô tâm, vô trần, vô dục.
Trên thấu lý Hư Vô
Sáng soi cho nhân loại.
Vào đời là muốn khai sáng lòng nhân
Mở Đạo để chỉ đường tu giải thoát.
Phật vô tánh nên về Trời Không Tướng
Tiên vô tâm nên về hiệp Hư Không.
Trong giữ Đạo trống lòng
nên tâm an
Ngoài không nhiễm thiện ác
nên tánh tịnh.
Vào đời vì khai định chánh kinh
Tỉnh Đạo vì yêu chung nhân loại.
Trước sau một Đạo của Trời
Dưới trên thông Thiên Huyền Học.
Kiến thị nhãn thông
Điểm Đạo hoá độ.
Không ôm chùa to tạo đồ chúng mê lòng
Không ôm Phật lớn làm cho người mê tín.
Đạo trong nhân là tu lấy thân mình
Tâm tỉnh, thân an, thoát vòng trần tục.
Đường vinh nẽo nhục xa cái lòng phàm
Mới vào ngả Phật từ bi giải nạn.
Ôm nhiều sanh ra nghiệp chướng
Mê nhiều sanh ra ngả luân hồi.
Khôn nhiều sanh ra lòng phân biệt
Biết nhiều sanh ra chúng sanh tâm.
Xưa nay người thông minh học Đạo bị sự thông minh của mình che đậy trí tuệ. Thượng Nhân thường dạy:
Người thông minh
Bị thông minh gạt.
Người khôn ngoan
Bị sự khôn ngoan của mình lừa gạt.
Người trí thức
Bị sự học vấn của mình hại.
- Lòng nhân được hưng thịnh:
Lòng của người là một sức mạnh
Về tinh thần, nó có thể lên chín tầng mây để làm Tiên đắc Phật.
Về vật chất, nó có thể xuyên phá mười tám cửa Địa Ngục để vào làm Quỷ Vô Thường.
Bậc hành Đạo, tỉnh tâm, tịnh ý
Là muốn giữ tấm lòng của mình cho thật chí nhân.
Đạo Lớn của lòng nhân
là vô ngã, phi tướng.
Đức Lớn của lòng nhân
là có sự độ lượng chứa mãi không đầy.
Nhân Lớn của lòng nhân
là độ mình và độ tha cho nhân loại.
Con có biết diệt ngã, phi danh, vô tướng
Thì mới vượt qua ngại chướng của Thánh Phàm.
Xưa nay Phật dạy đáo ngả Tây Phương
Hỏi lại người tu mấy ai biết giải thoát.
Người giải thoát là không tranh đoạt
Hàng tranh đoạt là chưa biết giải thoát.
Ngộ lớn không ai đi tranh việc nhỏ
Đạt lớn không đi ngả luân hồi.
Xưa nay tu Đạo thì đông
Khách ngộ Không chẳng có mấy.
Người phân biệt
bị sự phân biệt của mình che đậy.
Học đời: thêm
rồi thêm tới chỗ đoạ lạc.
Học Đạo: bớt
rồi lại bớt tới chỗ giải thoát.
Nước hưng kiến thiết lòng nhân
Đạo hưng giải thoát cái lòng phân biệt.
Giải được sự phân biệt Đạo mới thật chơn
Đạo thật chơn phải luyện tới chỗ Toàn Chơn.
- Nhân nghĩa được hưng thịnh:
Người nhân dùng nghĩa để độ đời
Nước lớn dạy người minh tâm ra phò Đạo.
Người nhân nghĩa không đoạt sở thích của người khác
Người nhân nghĩa không tranh quyền đoạt lợi của kẻ khác.
- Thật nhân nghĩa:
Ở chỗ cao biết độ tha
Ở chỗ thấp biết phò trợ
Vào trong nhân loại trợ duyên
Ra ngoài dùng Đạo hành nghĩa.
Nói lời nói quang minh
Làm việc làm chơn chánh.
Phật dạy:
Hành nghĩa là cái nền lớn
Lòng nhân là cái nhà lớn.
Người có đủ nhân nghĩa là đã cất cho mình một căn nhà lớn ở trên Trời rồi vậy.
Xưa nay Tiên Phật tu thân cũng không đi ngoài việc nhân nghĩa.
Thấy thiếu thì cho
Thấy dư thì quyên góp
Thấy ngã thì nâng
Thấy té thì đỡ.
Việc nhân nghĩa là lòng lớn của Chư Phật
Là cái công đức từ thiện lợi tha.
Hành Đạo cho đúng bậc nhân nghĩa
Thì vào hàng chí nhân đạt Đạo.
Nhân nghĩa là ngọn đuốc lớn
Để soi sáng cho bậc có từ tâm
Biết thi ân giúp đời độ chúng
Tích luỹ phước thiện để về Trời.
Việc nhân nghĩa là cái mực thước
Của hàng thiện đức làm phước tu thân.
Giúp người để người thức lòng phò Đạo
Cứu người để người gieo nhân lành kế tiếp.
Trồng nhân trợ đạo nghĩa
Trồng nghĩa trợ đạo nhân.
Người có đủ tinh thần lành mạnh
Không coi thường việc nhân nghĩa.
Người có đủ nhân nghĩa chơn chính
Không coi thường việc từ thiện độ tha.
Gốc lớn của Trời là lòng nhân
Đạo lớn của Phật là hành nghĩa.
Cho nên Phật dạy:
Kiểm lại cái lòng nhân
Khai tỉnh Lục Căn
Dạy đám Lục Trần
Cho tụi nó biết đường đi giải thoát.
Trời tuy xa tám trăm bốn chục ngàn dặm
Nhưng người có lòng nhân sẽ đi đến được.
Địa Ngục sâu một trăm tám chục ngàn dặm
Mà kẻ ác cũng biết mở cửa đi vào.
Nhẹ bay lên làm Trời
Nặng tuột xuống làm Đất.
Người có lòng Đạo phải biết tu tỉnh
Để cho cái lòng nhân thành bậc chí nhân.
Chân Nhân hướng độ tinh thần
Chân Nhân siêu độ lòng dân.
- Bậc trí sĩ được hưng thịnh:
Phật niệm kinh để luyện thành trí sĩ
Tiên đánh cờ để luyện đạo vĩ nhân.
Bậc trí sĩ thượng căn
Biết người biết mình
Muôn việc thành tựu.
Tịnh mình tỉnh người
Liên hoàn trợ thủ.
Bậc trí sĩ luyện mình trong nhân tâm
Trí lớn nước thịnh biết dùng.
Văn chương đạo đức phổ rộng truyền xa
Khai nền Văn Phật cho thiên hạ đồng học.
Đức Lớn của Trời
Tình Lớn của Chư Phật.
Đem Đạo Lý khai sáng nền văn hoá
Mở văn minh cho thiên hạ đồng về.
Trí lớn khai ngọn đuốc Bồ Đề
Nhân sĩ lớn lào thông chơn lý.
Phật dạy:
Trí giác ngộ thành sĩ tử
Sĩ tử giác tha thành đắc nhất
Đắc nhất trí giác thành ngộ Không
Ngộ Không thành bậc có trí tuệ.
Đem trí sĩ độ đời
Thì lòng nhân bủa khắp
Độ lượng được sâu rộng
Thiên hạ cảm đức lớn
Mến các nhân sĩ lớn
Mà vui hoà bốn phương
Trên dưới đồng thuận Đạo.
Đem trí sĩ ra làm việc
Thì sự công minh được mở ra
Nơi đô thành có hàng phụ mẫu
Chốn thôn làng có bậc thanh liêm
Cả hai hội thành sĩ tử của thời Thượng Đức.
- Nhân sĩ được hưng thịnh:
Lòng từ bi tế thế an bang
Đức nhân ái gội nhuần chơn Đạo.
Lòng nhân là Linh Bảo của Trời
Bậc thượng sĩ vào đời tỉnh thế.
- Đức lớn của nhân sĩ:
Là lòng bao dung vô bờ bến