(Bắt đầu trang 1.)
Cảm Tạ
Con thành tâm cảm tạ Thiên ân của Đức Phật Tổ, Đức Cha Trời Mẹ Đất, và Cộng Đồng Cửu Phẩm - Phật, Tiên, Thánh, Thần - Tam Giới Thiên Địa Nhân.
Con cũng thành tâm cảm tạ công ơn Thầy Tổ và chư vị Đạo Hửu ở địa phương và năm châu thế giới, đã đặc biệt quang chiếu Thanh Quang Điển Lành và trợ giúp cho con có phương tiện thực hiện các tập sách - Thi Văn Tâm Linh Đạo Học - để con và chư vị Đạo Hửu có cơ hội phụng sự Cơ Thiên Địa Đại Đạo của Đức Như Lai Phật Tổ và Đức Thiên Địa Phụ Mẫu.
Con chân thành ước mong được chia sẻ Tình Thương, Đạo Đức, và sự hiểu biết về Sức Khoẻ và Tâm Linh Điển Quang Đạo Học cùng với cộng đồng Nhân Sinh, Vạn Linh Tam Giới.
Một lần nữa con xin thành tâm đảnh lễ và cảm tạ Thiên Ân Bề Trên, và con đặc biệt cảm tạ chư vị Đạo Hửu, Thân Hửu cùng tất cả quí bạn đọc khắp nơi trên thế giới đã và đang dành rất nhiều cảm tình và sự trợ giúp quí báu.
Trân trọng kính bái,
Vô Danh Thị
LỜI TỰA
Xưa nay bậc Chơn Nhân ngộ Đạo, xử thế bằng đức độ hành Đạo Vô Tranh. Thường bậc giác ngộ Toàn Chơn chỉ dùng lời nói mà ban ra nguồn minh triết để làm pháp thí cho các giới Thiện Trí Thức coi xem mà giác ngộ cái chơn lý Nhất Nguyên vô cùng tận.
Phật Đạo dùng Kinh để tỉnh thiên hạ.
Đạo Giáo dùng Pháp để thanh lọc thiên hạ.
Nho Giáo dùng Ngũ Đức để giáo thiên hạ.
Tiên Đạo dùng Pháp Môn để giúp thiên hạ.
Nhân Đạo dùng Lời Nói để truyền đời.
Tất cả những việc như trên là mong khai sáng bút pháp của Đấng Từ Bi, mà khai dòng kinh lý, để cho phù hiệp nhân duyên của các vị chơn sư hành độ.
Lời nói vô tranh làm lành mối Đạo.
Chơn lý tròn đầy đến cõi Vô Danh.
Đạo Lớn vô hình nên di chuyển mãi.
Phật Lớn vô tướng nên độ không ngừng.
Chơn nhân vô danh tới hàng minh triết.
Chơn tu vô tranh giữ Đạo trong lành.
Ngôn luận không tranh văn đoàn thanh nhã.
Hành độ không tranh thành bậc chơn sư.
Địa vị không tranh Thái Bình lập lại.
Nhân phẩm không tranh thật Đạo Toàn Chơn.
Bậc Nhân Lớn tu luyện Vô Tranh để thành chánh quả. Cứu độ muôn người giải thoát đời sống, lại cải tánh diệt danh.
Bậc có đức độ lớn làm mãi cho đời mà không biết mỏi. Độ lượng vô cùng mà lại Vô Tranh.
Đức sáng như trăng sao
Để làm hàng tinh tú
Theo Đạo của Phật Trời
Tu luyện muôn triệu năm.
Có những bậc ngộ bộ máy Huyền Cơ Tạo Hoá, hiển Thánh cứu đời trong đức độ của bậc chơn nhân.
Chuông lớn vang xa Trời cho lời minh triết
Đạo Lớn Vô Tranh ra đời đi giảng thuyết
Gom lại bậc Đại Thừa về gốc cũ nguồn xưa.
Ai có căn duyên tự nhiên gặp lại
Bậc đại minh triết Trời độ giáng trần
Chơn lý tu thân được thành chánh quả
Hành Đạo của Trời thắp sáng Đạo Chơn Nhân.
Kính Bái,
Vô Danh Thị
Chơn Đạo Vô Hình.
Chơn Phật Vô Tướng.
Chơn Nhân Vô Danh.
Chơn Tu Vô Tranh.
ĐẠO LỚN VÔ TRANH
☀️
Đức Chí Tôn Minh Dạy
Đạo Vô Tranh Kinh Luận.
- Đạo ta đứng ở giữa Trời Đất, muôn đời không nghiêng không lệch, là nhờ giữ được trọng tâm của sự công minh liêm chánh. Cho nên Tiên Phật lấy đó làm tâm mà tu thân luyện Đạo cho được tròn đầy cái sự chơn chính của ta, để mà thành Tiên đắc Phật.
- Đạo của ta ở giữa động tịnh, mà luôn luôn giữ sự chơn chính thanh tịnh.
Nhất động ta cũng tiếp ứng để dạy dỗ cho nó biết chỗ thanh mà quy tâm đạt tịnh.
Nhất tịnh ta cũng dạy cái sự siêu lý huyền cơ để đạt được tròn đầy thanh tịnh.
- Đạo ta ở giữa sáng tối, mà luôn giữ sự chí linh huyền diệu cho cả sự tối lẫn sáng.
Nhất khí Dương động, ta trợ tiến cho Dương đi khắp Vũ Trụ để ban luồn ánh sáng, cung ứng cho nhật nguyệt và tinh tú không ngừng nghỉ.
Nhất khí Âm kết bóng tối, ta lại giúp nó huyền quang để đi các cõi kết thân lập mệnh, để cho Âm và Dương trợ tiến lẫn nhau mà sanh ra ngày đêm, giờ giấc, năm tháng.
- Đạo ta ở giữa lòng nhân loại thì thành bậc Chí Thánh Hiền Nhân. Trên thuận mệnh Trời học đức chí thiện. Dưới thuận mệnh người thành bậc mẫu nghi hiền triết, đem Đạo vào đời bằng hạnh đức khiêm cung, chí linh, chí diệu.
- Đạo ta ở giữa không trung chí huyền chí hoá:
ở giữa Vô Cực làm chủ Âm Dương.
ở Âm Dương thì làm phụ mẫu của nhân loại.
ở trong nhân loại làm bậc hiền quân chí thiện.
- Đạo ta không có lòng tư riêng vị kỷ, nên xem cả thiên hạ là con của Trời Đất mà ban khí linh xuống nuôi hết trong tình yêu thương vô biên giới, vô giới hạn. Cho nên chúng sanh nhất cầu thì được sự linh ứng bốn phương nhuần gội. Khí linh của ta nuôi sống không dừng, để tu nhân đắc nhân, tu Tiên đắc Tiên, mà về lại Chơn Tiên thanh tịnh.
- Đạo ta chí lành, ở trong thiện ác mà cứu cả thiện lẫn ác; ở trong chánh lẫn tà, để cứu cả chánh lẫn tà.
Nơi ta ở là chỗ chí nhân cao thượng, chí thiện cao minh, chí huyền chí diệu. Nơi đó là tột cùng của nguồn gốc thiện, cho nên nó không còn chấp thiện. Vì vậy mà kẻ thiện được độ thành bậc Chơn Nhân.
Nơi Niết Bàn của ta ban cho Tiên Phật Ban Ngàn Thế Giới sống chung trong cảnh Thái Bình tịch tịnh, tịch thanh. Cõi đó lại là cõi tột cùng cao đẹp của lòng nhân. Nó không chứa một niệm, vô trần bất nhiễm, nhưng nó không sanh một mải lông của ác, tư ngã vô tâm, tịnh lòng dứt niệm. Nhờ tiệt hết các niệm mà sanh ra Đạo minh triết là vậy.
- Đạo ta ở giữa lòng của Chư Phật, Thiên Tôn, Chơn Nhân, mà lại hàm chứa muôn ngàn sự độ lượng bao dung.
Lớn dường như lòng Trời vô tận
Nhỏ như bậc quân tử khoan dung.
Trên sống nhuần ân
Dưới ban pháp giới
Ra vào Tam Giới
Trong tâm đại vị tha.
Đức độ bao la
Tình người rộng lớn.
Mở tay chào đón
Các đứa em khờ.
Yêu thương đùm bọc
Các đứa con côi.
Thương người, yêu người, tha người
Mà tâm vô quái ngại của bậc Chơn Nhân.
Mưa nắng không than
Rèn tu dưỡng Đạo.
Tích luỹ tấm lòng lành
Để cứu khổ ban vui.
Sóng lớn ra khơi
Duyên Trời tận độ.
Quyết bước vào đời
Làm sáng Đạo của bậc Chơn Nhân.
An dưỡng Đạo Tâm
Tầm căn tận độ.
Khuyên nhủ nhân lành
Tầm bậc có duyên.
Pháp thuỷ rưới mát khắp trần miền
Lời hay mở ra bàn cho thấu lý.
Người được thức sửa lòng vị kỷ
Bậc đại căn theo đó tầm về.
Đạo anh cao làm sư chỉ giáo
Đạo em lành Linh Bảo dưỡng tu.
Nối chí khai thông con đường Phật Pháp
Để cho mình thành một bậc Chơn Nhân.
- Đạo ta có ở giữa lòng của bậc Căn Tiên:
Đem pháp truyền nhân
Tỉnh Đạo cho đời.
Phương tiện cứu người
Dược linh hoá độ.
Xem thường gian khổ
Ra giúp nhân sanh.
Thực hiện Đạo lành
Lòng Trời tận độ.
Tiên Chí Linh phúc Trời cầm Thiên Số
Đạo Chí Huyền cải tử độ hoàng dương.
Sau trước một Đạo yêu thương
Dưới trên tròn đầy đức hạnh.
Anh đỡ em nâng đồng tu lập đức
Chia sẻ phúc lành vào lòng thiện đức của nhân sanh.
Chén thuốc độ người lúc bịnh, khi đau
Bát canh rau mát lòng người tu tịnh.
Vào đời vì Đạo phổ hành
Quý người việc nghĩa chia sớt.
- Đạo của ta có ở trong hàng Thánh Triết:
Ngòi bút viết kinh
Khai minh bờ giác.
Chỉ chỗ Đạo cạn sâu
Dìu dắt người tới chỗ.
Cầm bút tuệ viết ra lời giải thoát
Chỉ lối Bồ Đề cho tất cả Chơn Linh.
Hướng Đạo độ sinh
Trong tình minh giác.
Chỉ pháp tịnh thiền
Dưỡng tại Thánh Tâm.
Đạo minh chánh nhờ soi bút Thánh
Lòng giác tha nhờ đức của Trời.
Người biết Đạo soi thấu tận gốc lành
Người hành Đạo dưỡng tu không dứt.
Từ xưa nay Phật Tiên giác thức
Nhờ bút linh Thánh Đức viết kinh.
Người học Đạo mở rộng nhân tình
Kẻ hành Đạo vị tha bố thí.
Lời lành hoan hỷ
Chơn lý minh xa.
Người có duyên căn
Hưởng được mưa pháp của Trời.
Người có Đạo căn
Biết lái về đầu nguồn của pháp giới.
Ấy mới rõ ngàn kinh muôn điển
Đều có lợi cho các Linh Căn.
Sấm dội giữa trời
Vang rền tiếng động.
Huống chi kinh đạo đức của Trời
Mà không sám hối được lòng nhân.
Một lời nói ở trong kinh văn
Là minh quang tất cả Chơn Thần.
Một bài kệ ở trong pháp lý
Là chỉ chỗ tột cùng chơn lý của cõi Huyền Vi.
Một bài pháp thí của lòng Trời
Là tẩy rửa tất cả sự ô trược của nhân loại.
- Sự Lợi Ích Của Pháp Thí -
Một cuốn kinh thơ
Chuyển lòng người có Đạo.
Một áng văn hay
Xây dựng tinh thần cho cả cộng đồng.
Một bài linh giác
Chỉ rõ nguồn lành, bến cũ nguồn xưa.
Người được kinh thức Đạo
Dạy lại cho người kế tiếp tu thân.
Người luyện Đạo biết được chỗ sai
Mà sửa chửa mới qua đường giải thoát.
Người lập đức bố thí
Cúng dường phúc thiện về lại cội Bồ Đề.
Thế giới thiện lành
Nhờ các bậc Đạo Học, Thánh Triết giảng kinh.
Chỉ học qua đây
mà biết Đạo Lớn ở chỗ giữa lòng nhân.
Chỉ coi qua đây
mới thấy cái vi diệu của pháp thí.
Người người đều có Đạo tinh thần
Nhà nhà đều có đức linh bảo.
Lòng nhân, người người đều có
Sớm mở ra tu cho kịp chỗ tỉnh thần.
- Đạo của ta có ở giữa người chơn tu:
Nó sẽ lặng lẽ êm đềm. Lặng lẽ như nước mùa Thu, trăng soi xuống hồ linh tâm bộc khởi, mở lối thanh tịnh mà về trong thiền giác khai minh.
Dang rộng hai tay
Đón chào chơn lý
Ôm Đạo vào lòng
Trong giác ngộ lệ rơi.
Nước mắt tuông ra
Vì mừng được Đạo
Linh Tử trở về
Trên chiếc thuyền tâm.
Ngu muội ngàn năm
Linh Quang che tối
Nay mở lối về
Cảnh cũ nhà xưa.
Nó sẽ ôm ta
Vào lòng mà hát
Chơn lý đây rồi
Của bậc Chí Nhân.
Nó hát tỉnh mê
Bồ Đề trực chỉ
Giữ lòng chung thuỷ
Tu đến tột cùng.
Ánh sáng Huyền Khung
Như Lai truyền đạt
Giác ngộ lòng Trời
Mừng quá lệ tuông.
Con mới nhìn Cha
Thiên Đàng hồi khứ
Cha hôn con hiền
Về tận nguồn xưa.
Đây kinh Đại Thừa
Ta luôn hướng Đạo
Giác trí tầm tuệ
Khai tuệ ngộ căn.
Ngộ căn định giới
Pháp giới quang thân
Minh tâm kiến tánh
Thấu rõ bổn lai.
Bậc chơn tu có Đạo ta:
Tâm tỉnh lòng thanh
An thần dưỡng Đạo
Linh Tánh xuất ra
Học Đạo Đại La.
Lòng nhân khai sáng đức chơn tu
Đạo lành trồng phúc điền cho bá tánh.
Hành Đạo Vô Danh
Trong tình nhân loại
Sau trước một tình
Hành Đạo Chí Nhân.
Lòng nhân của bậc chơn tu Vô Tranh
Là đem kiến thức tu hành phổ bá
Đạo đức cho nhuần thắm lòng nhân.
Lui tới Vô Tranh
Tâm lành tha độ.
Đạo đức Vô Tranh
Thiên hạ toàn thanh.
Đạo của Thầy - Nhất Tín Vi Sư:
Nói ra một lời
Dường như sấm dạy.
Trên thế mệnh Trời
Từ bi hoá hải.
Dưới lấy đức tin
Chữ tín dạy người.
Đạo của môn sinh:
Học pháp tu dưỡng tinh thần
Học kinh khai minh diệu lý.
Trong soi tỏ lý Huyền Cơ
Ngoài sáng lòng người hiếu Đạo.
Trung tín dưỡng đức độ nhân
Lòng tin phải đầy lòng thành tín.
Không đủ đức tin, trí tuệ không thông suốt
Không đủ lòng thành tín, Đạo Lớn không thành.
Xưa nay những bậc đạt Đạo đều phải có đức tin, mới đủ trí dũng vượt qua tất cả Ma Quỷ lường gạt, phỉnh dỗ, dụ người cho ngã lòng Đạo.
Hễ ngã lòng Đạo
Thì nó nhập tâm.
Bày chỗ nghi nan
Làm điều bất tín.
Kêu réo đồng môn
Làm chuyện bất tin.
Đó là đã bị tâm ma kềm chế nên tâm loạn
Bóng tối che phủ lương tri nói lời tổn đức.
Lòng tin Đạo đã mất thì Quỷ Thất Tình xô ngã cái lòng thành tín. Ngồi thiền thấy bóng tối kéo về. Ánh sáng tiêu tan, tâm mê dầy đặc. Muôn đời ngàn kiếp khó đắc Đạo ta.
Ta giữ Đạo Trời
Huyền Linh Chí Thượng
Kêu các môn đồ
Hồi tỉnh chơn tâm.
Thánh Triết mở ra
Trường thi đạo đức
Nếu rớt cơ nầy
Muôn kiếp trầm luân.
(Hết trang 15.)
Cảm ơn sư tỷ đã đánh lại kinh của Thầy, lời của Thầy đúng là lời vàng lời ngọc!
Nam Mô Hoan Hỉ Thiên Cương Phật!
(Tiếp theo trang 82.)
Tu đắc Tâm hiệp Đại Linh Quang
Tu đắc Thánh hiệp nguồn chơn lý.
Trời Đất hiệp tâm thì thành chánh quả
Đạo Lớn viên thành phổ Đạo trả ơn ta.
Công lớn ta cho
Luyện thành chánh quả.
Đạo Lớn ta dạy
Uyên bác lào thông.
Cầm gậy pháp của ta mà mở đường cho đại chúng
Chỉ ngả Niết Bàn cho quần chúng hồi quê.
Con trả ơn ta Bồ Đề khai giáo pháp
Giảng Kinh Trời phổ bá Đạo Lớn Vô Danh.
Con nhớ Vô Danh
Diệt lòng phàm ngã.
Chơn Đạo viên thành
Đức Lớn Vô Tranh.
Mỗi bước viên dung
Sống cùng Tiên Phật.
Ta chứng Đạo con thành
Học bậc Đại Chí Nhân.
Phật được Đạo ta
Một lòng giữ tịnh
Hào quang tròn đầy
Chơn chính vô tư.
Đứng trước Thiên Sơn
Vô hình ẩn bóng
Về ngôi không động
Chứng quả Niết Bàn.
Chơn khí triều nguyên
Hào quang toả khắp
Bao phủ lòng Trời
Yên ẩn trong ta.
Phật đến học ta
Dung hoà từ ái
Thanh tịnh độ đời
Linh giác vị tha.
Tha kẻ tha nhân
Tức là lợi kỷ.
Xả phú cầu bần
Chơn thị Như Lai.
Lòng có lòng không
Dạ trong dứt sạch.
Đạo có Đạo không
Ta luyện Huyền Công.
Trên có Thiên Long
Linh Thần hộ pháp.
Trong có ta độ hành
Thành Đạo bậc Vô Tranh.
Phật có tĩnh tâm
Dưỡng thần từ ái.
Không khôn không dại
Đứng giữa lòng Trời.
Nhập định để sáng tỏ vị lai
Tham thiền để thâu tâm quá khứ.
Phật muốn học Đạo ta
Thì thường xuyên nhập định.
Định để ngộ chỗ Huyền Cơ
Xuất để đạt thông chơn lý.
Tâm định
Thâu pháp giới Hư Vô cùng khắp.
Thần xuất
Giao cảm cùng Tiên Phật độ tha.
Trí định
Cho tuệ quang bao trùm Vũ Trụ.
Thần an
Cho linh khí chuyển hoá đó đây.
Tánh tịnh
Thâu các pháp môn của Trời vào Linh Thể.
Dưỡng thần
Cho chơn khí hoàn toàn Thuần Dương.
Mạng định
Cho Hoả Thiên giao tâm nơi Phật Quốc.
Thần thông
Linh Thể hoá được Đại Đạo Kim Thân.
Định được Linh Tâm
Tam Thiên Khí Điển hội về bộ trí não.
Xuất ngôn diệu pháp
Sẽ thâu được Tam Giới đến nghe kinh.
Định được Tánh Linh
Giao thông khắp hết các mạch lý
Cơ thể hoàn toàn Thuần Dương.
Xuất được Huyền Công
Linh Thần Thiên Cang Độn Giáp hội về.
Đồng linh ứng làm việc trong vô hình.
Khí định tâm tĩnh
Giao cảm được ta.
Thần định khai ngộ
Thông suốt Huyền Cơ.
Tánh định dưỡng Thần
Chơn Không hoà Linh Thể.
Trí định phát huệ
Muôn kinh ngàn lý đều thông hiểu.
Tâm bình thân an
Tiếp dẫn được hào quang của Chư Phật.
Kinh thông mạch lý mở Tiên Thiên
Đắc ngộ Chơn Không Bảo Pháp truyền
Đạo quả tròn đầy thành viên giác
Xuất Thần nhập Thánh mở cung Thiên.
Thần giác hội về với tánh linh
Thông xa thấy trước việc vô hình
Vạn năng trước mắt không chi khó
Gom trọn vào lòng các phép linh.
Trí tuệ khai quang ánh sáng loà
Ba ngàn Hộ Pháp đắc Tâm Hoa
Muôn kinh muôn điển đều hội đủ
Thánh bút khai minh pháp Bảo Toà.
Trí tuệ hiệp về thấy Hoá Công
Hào quang Vô Thượng đắc Chơn Không
Nhãn thông thấu tỏ nguồn Trời Đất
Luôn giữ tâm Không chứng ngộ Không.
Lò Trời nung đúc pháp Chơn Thân
Chơn Thức Phật Tâm nhận thuốc thần
Sen trổ nơi lòng Trời vô tận
Chơn Huyền đắc ngộ đạt siêu âm.
Tướng Pháp Chơn Linh đã hiệp thân
Bảy nguồn Xá Lợi sáng cao tầng
Hai bốn Diệu Tướng bao trùm khắp
Thông lý Huyền Cơ pháp phân thân.
- Tiên đắc ngộ được Đạo ta trong:
Mỗi bước viên dung
Thường thường vô ngã.
Chơn Không đắc ngộ
Thường lộ thần thông.
Ta ở bên trong
Hoàng dương cứu thế.
Tiên Đạo đắc thành
Thượng Đế triệu hồi Kinh.
Thông suốt tròn đầy
Vô ngại Chơn Quang.
Trí giác thông Thiên
Học Huyền Linh Học.
Thâu phép của Trời
Vào Đại Chơn Thân.
Đạo Có Đạo Không
Lòng Tiên không động.
Vô hình ẩn bóng
Đắc ngộ Tiên Thiên.
Nắm máy Huyền Cơ.
Chuyển cho khắp cả.
Mà như không làm
Thông thả tĩnh tu.
Tiên biết giả ngu
Làm vườn dưỡng Đạo.
Như cầm Linh Bảo
Mà thật nhà quê.
Vượt chỗ khen chê
Để mình đắc ngộ.
Tuỳ theo Thiên Số
Học Đạo Chí Tôn.
Linh pháp tinh thông
Mà lòng không động.
Là bậc lão thành
Nắm máy Huyền Cơ.
Học đến tột cùng
Mà dường như chưa từng học.
Học đến Hư Không
Mà luyện tâm trống lòng không.
Đạt Đạo Chơn Như vô tư định dưỡng
Không nói một lời như ông Đạo nhà quê.
Đắc ngộ thuốc Tiên
Vô phiền bớt não.
Trong ngoài Linh Đạo
Dạy bậc Đại Căn.
Theo gió vui trăng
Tinh thần trong sáng.
Trăng sao làm bạn
Sống giữa thiên nhiên.
Ra lập Đài Thiên
Khí Trời ứng cảm.
Thanh tịnh bên mình
Làm việc vô tư.
Đạo Lớn không làm sư, mà vô tư chỉ dạy
Ai nhận làm Thầy, người ấy có Đại Căn Duyên.
Người học Đạo Tiên
Trước biết học tịnh yên
Để khai thông kinh lý.
Sau luyện tập Pháp Huyền
Để đắc ngộ Thiên Cơ.
Tiên học cầu sư
Chơn Như Huệ Mạng.
Lãnh hội Pháp Trời
Yên lặng thành Tiên.
Ai đến hoá duyên
Học Tiên nhớ kỹ.
Thế nhân lừa phỉnh
Phải biết tỏ lòng.
Tiên học chỗ đạo đức lớn chí công
Vô tư chơn sư thường minh giải.
Chỉ rõ máy Huyền
Để thâu lại chơn linh khí Tiên Thiên.
Pháp lực vô biên
Phải làm như chưa từng có.
Chỉ dạy bậc Đại Thừa
Chơn tánh đắc ngộ Kim Tiên.
Giảng pháp độ tha không lòng trống dạ
Đi độ đời nầy nên nhớ lo tu.
Ra sức công phu
Linh tâm thường trụ
Để mở cửa Huyền
Làm chủ đại nhân duyên.
Ai có chê Tiên
Tịnh ngoài không động
Xa hình thoát bóng
Của khách phàm nhân.
Đời sống ở ăn
Bình thường vô lậu
Đi tìm Linh Bảo
Có sẵn trong ta.
Để trí vô tư
Cho người thanh tĩnh
Làm ăn không tính
Thời vận do Trời.
Phước lớn thì giữ được của đời,
Đức lớn thì giữ được Đạo Trời.
Phước lớn thì gặp chơn sư dạy dỗ,
Đức lớn thì Tiên Đạo được đắc thành.
Phước lớn thì được nghe kinh Linh Bảo,
Đức lớn thì dưỡng Đạo cho được viên dung.
Phước lớn thì tu dưỡng đến cùng,
Đức lớn thì ta ở Hư Không điểm Đạo.
Phước lớn thì nghe kinh Trời tỏ ngộ,
Đức lớn thì học theo đó để thành nhân.
Phước lớn thì học được mật pháp của Trời,
Đức lớn biết giữ kỹ không tiết lộ.
Phước lớn thì được minh sư nhận dạy,
Đức lớn phải biết thanh tịnh hành theo.
Phước lớn thì được nghe kinh pháp Phật,
Đức lớn thì biết bố thí vun trồng hoa pháp.
Phước lớn thì ngộ được điển tâm sáng tỏ,
Đức lớn thì thâu nguồn trí tuệ hiệp về.
Phước lớn thì được minh sư thọ truyền tâm ấn,
Đức lớn thì luyện cho chánh quả tròn đầy.
Phước lớn thì học được kinh Chơn Giải,
Đức lớn thì nối chí thí pháp độ tha.
Phước lớn thì được minh sư truyền đời,
Đức lớn biết giữ kỹ tâm ấn của Phật.
Người thiếu phước ngộ Đạo ta rồi lại bỏ,
Kẻ đức non được Pháp ta mà chẳng chịu hành theo.
Phước lớn được minh sư chỉ chỗ giao cảm,
Đức lớn theo Trời Đất để hiệp thân.
Phước lớn được vào ngôi Tam Bảo của ta,
Đức lớn phải biết vun bồi hạnh đức.
Phước lớn mới thấu ngộ chơn tướng Như Lai,
Đức lớn phải biết khiêm cung nhã nhặn.
Phước lớn mới thay ta mà truyền Đạo ta,
Đức lớn Tiên Phật đưa rước giáo dạy.
Phước lớn mới học đâu thông hiểu đó,
Đức lớn biết đến đâu hành đến đó.
Cái chưa biết thì lặng thinh cầu học
Không nên theo tự đắc kheo khoang
Sa chân té lọt xuống sàng
Quỷ Ma nó rước theo đàng vô minh.
Học Đạo biết dưỡng mình lắm lắm
Xa dòng đời tắm nước Tam Thanh
Ao Trời biển Đạo mới thanh
Đi trong sông nhỏ khó thành Thánh Tiên.
Bậc minh giác sửa liền chỗ quấy
Đường chấp mê bỏ đó không theo
Để xa cái xóm Đạo nghèo
Ngồi lê đôi mách chẳng theo Đạo Trời.
Theo Đạo ta không lời, dưỡng Đạo
Bớt việc đời cho đến lòng không
Vô vi vô tướng chí công
Vào ra Tiên Phật rước trong vân đài.
Học Đạo Lớn thường ngày tịnh luyện
Thoát lòng trần vào biển Vô Vi
Học theo Phật Pháp từ bi
Gian nan chẳng nản quyết truy đường lành.
Đạt đại dũng tâm thành chánh giác
Ngộ Đạo Trời uyên bác lào thông
Non Tiên nhà Phật nối vòng
Đạp mây đè gió ở trong Ba Nhà.
Ta đốn pháp Đại La thanh tĩnh
Ta dạy người chơn tịnh hồi quê
Học thông kinh pháp Bồ Đề
Là người đắc ngộ hương quê Niết Bàn.
Cầm gậy Thánh - Kim Cang, giảng pháp
Nắm phép Trời thâu cửa Huyền Vi
Xuất ngôn linh diệu vô vi
Tam Thanh đồng ứng đồng thi Đạo Trời.
- Thánh Đạo Có Ta trong:
Bậc Chí Thánh am tường luật Đạo
Lại lào thông thơ phú kinh luân.
Nho học rừng văn
Đạo học muôn điển.
Thánh minh triết Đạo Trời thị hiện
Tuệ giác thông Chơn Thánh đắc thành.
Một bài văn như tiếng chuông vang
Một lời Đạo mở thông trí tuệ.
Khai ngòi bút để tỉnh lòng tế thế
Lập văn ngôn chơn lý khai sinh.
Một lời nói hay thiên hạ được bình trị
Một bài văn hay Thiên Lý ứng bậc thấy nghe.
Văn Phật giáo pháp
Thánh kinh hồi ký
Xuất Thánh kỳ văn
Bình giải điển lý.
Đạo học trụ tâm
Thánh ngôn thường học
Mật ngữ linh giáo
Pháp tịnh viên dung.
Thánh kinh khai giáo
Lập đại văn ngôn
Tam Giáo quy pháp
Xuất Thánh thành Đạo.
Đại Thánh thông truyền
Kinh Trời Pháp Đạo
Nhất ngôn ký xuất
Tứ mã nan truy.
Ngộ Thiên Lý thường thông ngũ giác
Lập văn ngôn hành độ thế Thiên.
Lấy Kinh Trời giáng hạ trần miền
Dạy đạo đức cho đời Tân Minh Đức.
Đạo Lớn ngộ hành văn phát thức
Kinh Lớn là nguồn chơn lý vô biên.
Thánh thuyết pháp một bài
Đạo Kinh truyền khắp cả.
Tỉnh trí hồi tâm quy Đạo
Giác thức hồi quang quy trí.
Trí thuỷ dung hoá Càn Khôn
Đạo đức tu dưỡng huyền ngôn.
Một lời nói làm nên thiên hạ
Một lời hứa làm uy tín lớn của Tam Gia.
Xuất ngôn tuỳ thời
Hành văn tuỳ thế.
Xưa nay
Người ngộ Đạo nhờ kinh
Người minh Đạo nhờ văn
Người tỉnh Đạo nhờ thơ ca
Người học Đạo nhờ văn luận.
Văn ngôn ngộ xuất
Thành đại minh triết.
Đạo đức hành y
Thành đấng tu mi.
Văn lập luận vườn thơ sáng tỏ
Có trái lành nhờ văn Đạo làm nên
Nguồn quang minh trí tuệ được bền
Nhờ phát thức cho người ngộ Đạo.
Văn đốn pháp mở trường chơn giáo
Dạy cho hàng Thánh Triết đạt linh
Để thành người trí tuệ quang minh
Cầm pháp bảo phổ trình cơ giáo lý.
Phật ngôn vốn do văn bố thí
Bố thí kinh tức thị hành văn
Văn được lành nhuần gội Thánh Ân
Đạo được sáng nhờ văn đốn giáo.
Tiên luyện Đạo nhờ văn chỉ bảo
Chỗ diệu huyền kinh lộ mở ra
Rồi lập văn dưỡng Đạo an hoà
Mới thành Đạo Tiên Gia tại thế.
Nguồn văn Phật thánh linh chép lại
Tam Tông Đồ vào đó nghe kinh
Rồi ngộ Không điển học mới linh
Kinh vô tự diễn văn không tự.
Nhớ lời ta văn ngôn thành ngữ
Vốn của Trời Thiên Xứ viết ra
Giữ sạch người mới đọc kinh ta
Bậc Vô Thượng Chí Tôn truyền dạy.
- Hết -
(Hết trang cuối.)
(Tiếp theo trang 75.)
1 - Khổ hạnh Hư Không
Đốt sạch lòng phàm
Đánh tan ngại chướng.
Kinh mạch lưu thông
Tam thừa giải sạch.
Trong sạch Bạch Tượng
Ngoài sạch Tiên Căn.
Sau trước không dính một bụi trần
Trong ngoài không ôm tâm vị kỷ.
Hoàn toàn Thiên Lý
Mới đạt Đạo ta.
Trụ đảnh Tam Hoa
Hườn Không Ngũ Khí.
Thành bậc Thượng Trí
Kinh pháp lào thông.
Trên thế Thiên Tôn
Dưới ban giáo pháp.
Tâm tịnh lòng thanh đạt Đạo
Trí tuệ viên giác hiển lộ thần thông.
Hành độ không lòng
Vào đời vô nhiễm
Là người đắc ngộ
Đại Đạo Chơn Không.
2 - Khổ Hạnh Ma Chướng.
Đạo Lớn của ta vô hình phi tướng
Ngoài vòng phi phi tưởng của Càn Khôn.
Vì vậy người học Đạo ta:
Trong phải hàng phục tâm ma,
Là bọn Lục Trần quấy phá nội loạn, lòng sanh ra thiện ác phân tranh.
Bên ngoài phải biết thâu Bảy Quỷ
Vị kỷ tâm phàm Bá Đạo hại thân.
1. Lòng tham sanh huý tử.
Nó là hạng phàm nhân chôn trong dục giới
Chỉ biết có mình mà quên chỗ Chơn Linh
Suốt kiếp tu tu mà chỉ lo ôm giữ của Hậu Thiên thấp kém.
2. Lửa sân mà không ngăn sẽ biến thành ma chướng
Tranh chấp với người để trở thành bậc phàm nhân.
3. Biển si thành diễn mẫu chuyện có không
Nhớ quá khứ rồi sanh lòng thù hận
Luận tương lai để mưu sự tổn nhân
Nếu chẳng biết ngăn là phàm nhân dục vọng.
4. Hỷ tánh sanh lòng ngã mạng
Vui lớn nên tỉnh để khỏi đoạ luân hồi
Lúc vui cuồng, trí ích kỷ sanh ra theo Thập Tam Ma, vui trong tham vọng
Nếu không quy tánh là bậc ố trần.
5. Núi nộ đè người tổn nhân thất đức
Tranh lớn muốn hết cả thiên hạ
Giận lớn muốn giết cả nhân loại
Đạo đức không thành
Núi phước tiêu tan.
6. Sông ái lặng sâu càng trôi theo Lục Dục
Sóng nhục dục chôn hàng thượng sĩ
Biển ái tình nhốt đứa chơn tu.
Đạo Lớn bàn hay mà chưa ra vòng ái dục
Hụp lặn hồ tình
Muôn thuở khó ra.
7. Dòng sông Lục Dục
Dục lớn muốn mình trên thiên hạ
Dục vừa muốn được cả người mình yêu
Dục nhỏ muốn trọn quyền sanh sát.
Sanh ra phàm trí
Làm bậc ngu phu.
Nếu có ta trong
Vượt qua Bảy Quỷ.
Mới tường chơn lý
Của bậc Thánh Nhân.
3 - Đạo Lớn của Ta
Thoát vòng dư luận.
Tịnh lớn không theo lời quần chúng
Thoát được lòng ngoài mới thật tĩnh tâm.
Tịnh nhỏ biết đánh thức mình
Một phút vô minh
Nhân tình sống lại
Sanh ra luận cãi
Cao thấp tương tranh.
Chơn lý xé banh
Lấy đâu hiển đạt
Tâm ma nhập vào
Theo hạng đấu tranh.
Tịnh vừa, là phải biết tiết độ
Nghe một bỏ một
Nghe mười bỏ mười.
Ma phi luận thường bên khẩu nghiệp
Mở ra là đạo đức cháy khô.
Giữ đức lớn không phân tranh thiện ác
Lòng thiện ác đều phải diệt
Núi dư luận mới cháy khô.
Thì đạo chánh giác mới về trong tâm thức.
Xưa nay vô số chơn tu vì sợ dư luận
mà trở thành kẻ hèn nhác
nên suốt kiếp tu hành không đạt được Đạo ta.
Biển sóng thường qua
Mới là thượng trí.
Sóng lớn thường chế
Mới giỏi ra khơi.
Ở trong hồ đời
Biết ai đại trí?
Tam Đồ Khổ tỏ lòng thượng trí
Ta mượn đây tỷ thí nhân tài.
Nói hay xưa nay ta chẳng phục
Ai hành được rồi ta chứng Đạo thành nhân.
Kẻ hứa khi ăn
Trong bàn tiệc rượu
Hứa hẹn đủ đầy
Là đứa giả tu.
Còn bậc chơn tu
Hành hoài không mỏi
Đêm ngày theo dõi
Thiên Lý hồi tâm.
Muốn đắc Đạo ta
Phải qua Tam Khổ
Tam Khổ qua rồi
Ta dạy chỗ siêu nhân.
Hạng sợ khổ tu Đạo ta không bao giờ thành
Bậc nhận khổ tu Đạo ta được trọn lành.
Đạo ta như lửa đốt vàng
Vàng thật vàng, càng vào lửa càng say.
Đạo ta lấy khổ hạnh để luyện mình
Như bỏ vào lò rèn đúc được gươm linh.
Gươm trí tuệ nhờ rèn mà đạt
Bậc khổ tu nhờ luyện mới thành
Vàng thật vàng, càng luyện càng thanh
Càng gian khổ mới đạt thành chánh quả.
Một thượng võ cũng luyện mình nhiều năm tháng
Một chơn tu cũng từng ngàn kiếp đốt nung.
Muốn nắm được chơn lý đại hùng
Phải qua được Tam Hình Đồ Khổ.
Nay có bậc Chơn Nhân đắc ngộ
Nhờ lò Trời luyện khổ thành nhân.
Khổ ngoài
Dư luận bao trùm chẳng dám than.
Khổ trong
Gia đạo tan hoang không dám trách.
Khổ lòng
Để diệt tận gốc của ma chướng thị phi.
Tam Đồ Khổ ta thi
Ai có qua rồi thì đắc Đạo.
Người vượt khổ luyện thành
Là cầm chơn ngộ Chân Nhân.
Buông hết tâm đời
Mới thành bậc chánh giác.
Giải thoát chính mình
Mới ngộ Đại Đạo quang minh.
Trường lớn ta thi, đừng vội cười thiên hạ
Lo tĩnh tâm mình để thành bậc Chí Nhân.
Một người tu Đạo đắc thành
Muôn linh trong Vũ Trụ đều hưởng phước.
Một người tu Đạo được quang minh
Cửu Huyền Thầy Tổ được thăng vinh.
Tu đắc Pháp trả ơn Thầy Tổ
Tu đắc Nhân mở cửa Niết Bàn.
(Hết trang 81.)
(Tiếp theo trang 60.)
- Niệm, Thường Niệm, Vô Biệt Niệm -
Nhất niệm sanh, Thường Niệm bất sanh
Thường Niệm sanh, diệt Vô Biệt Niệm.
Sau trước ung dung
An nhiên vô niệm.
Trong ngoài thông suốt
Trong Vô Biệt Niệm.
Mỗi niệm không sanh
Thường trụ tâm điển.
Mỗi niệm vô sanh
Khai triển Chơn Thần.
Học vô ngôn, vô niệm, vô thân
Học tịnh tánh liễu trần diệt ngã.
Học Đạo Lớn vô cầu
Đạo tự nhiên chứng đắc.
Đắc chỗ vô cầu
Thành bậc Chơn Nhân.
Nhất tâm cầu chứng
Mỗi niệm liền sanh.
Lòng mong cầu đạt
Thiên Lý che tối.
- Học Đạo ta, nên nhớ kỹ -
Đắc ngộ chỗ chưa đắc
Thành Đạo chỗ chưa thành.
Cái cầu cái cung còn trong hửu tướng
Vô cầu vô cung vô tướng Hư Không.
Ngộ Không Đạo thông
Minh Không tỉnh trong.
Không bóng không động
Yên vậy lặng vậy.
Đạo ta ở trong
Đắc ngộ Chơn Không.
Thường trụ thường tĩnh
An yên tịch diệt.
Ẩn bóng Hư Không
Ngộ Đạo ta trong.
Trống trống lòng không
Trong ngoài viên thông.
Đắc Đạo vô hình
Sau trước không tình.
Vì tình lớn nên bao trùm khắp cả
Vị kỷ tiêu dường như thể không tình.
Trong nhân loại có muôn ngàn thứ tình cách biệt
Ta chỉ giữ một tình yêu chung tất cả Chơn Linh.
Cỏ cây được tình ta yêu
Sương ngọt bao trùm Vũ Trụ.
Tưới mát muôn loài
Vạn vật hồi sinh.
Nhờ có tình ta yêu
Thảo mộc biến thành linh dược
Thế ta mà độ sanh cứu tử.
Nhờ có tình ta yêu
Ngũ cốc, ngũ đậu, ngũ mạch
Thế ta nuôi tất cả muôn loài.
Ta yêu chỉ có một tình
mà muôn ngàn trình độ biến sinh
ứng biến theo thể tánh tự nhiên.
Tự nó biết yêu để phụng sự nhân loại
Tự nó biết thay ta mà chia cho tất cả.
Hãy thay ta phổ rộng Thiên Tình
Trong đức tính Chơn Linh rộng lớn.
Yêu không động là tình yêu không vị kỷ
Thoát ra vòng bé tí của chúng sanh.
Yêu lớn rộng là tình yêu vô bờ bến
lớn đến chỗ vô cùng
nhỏ biến thành Nhất Điểm Linh Quang.
Yêu thanh tĩnh để tu dưỡng Ngươn Thần
Hiệp tình Đạo khai tình yêu Linh Bảo.
Bậc thành Đạo là người yêu nhiều nhất
Quên cả tình mình mà phụng sự nhân sanh.
Cao quý đó, xưa nay ngàn Tiên muôn Phật
Nhờ Thiên Tình mà xả kỷ lợi tha.
Yêu cao thượng là yêu luôn lòng phân biệt
Yêu cả kẻ thù để tận độ vô biên.
Yêu cầu tiến không chỉ yêu có riêng mình
Bậc phụ mẫu yêu trong hy sinh thầm lặng.
Tình tận độ vượt ra ngoài sông ái dục
Thoát bể ái hà mới lãnh đạo độ tha.
Bậc thành Đạo trước sau không vị kỷ
Yêu nhân loài như con đỏ hồi sinh.
Tình yêu ta đến tận chỗ không tình
Nhờ không động hồi sinh trong tình Thiên Lý.
Ta yêu dường như không yêu
Để theo tự nhiên Thiên Tính
Yêu cho đến cả không lời
Thầm lặng độ các con ta.
Ta yêu dường như không chiếm giữ
Nhân loại tự hoá sinh
Để am hiểu tình ta luôn tha thứ
Nâng đỡ đứa chơn tình
Để phổ bá một biển yêu.
Chưa ai chung thuỷ bằng ta
Kẻ đến người đi
Ta luôn tận độ
Gian khổ không lời
Ta vẫn thuỷ chung.
Vì giữ cho yên, muôn tình hiệp nhất
Vì giữ cho linh, độ cả chúng sinh.
Ai biết tình ta
Không bao giờ nói
Là bậc giác ngộ
Đạo Lớn của Trời.
Yêu đến không lời
Mà cầm Thiên Số
Biển yêu hoá độ
Cho cả Tam Thiên.
Xoá bỏ tình riêng
Thuỷ chung như nhất
Thành Đạo không lời
Là bậc Đại Quang Minh.
Ai đến Hư Không
Tình ta trong đó
Chơn tâm sáng chói
Hiệp được nguồn yêu.
Biển tình ta trong
Diệt lòng phân biệt
Huynh đệ một nhà
Thượng Đế sanh ra.
Ta là Chúa Cha
Sanh ra thiên hạ
Tiên Phật Ba Nhà
Vốn thật con ta.
Phật Lớn là ta
Đại Quang Minh truyền bá.
Chúa Lớn là ta
Chủ Tể cả Thiên Địa Nhân.
Ta hướng đạo tinh thần
Các Chơn Nhân đồng thành Phật Đạo.
Ta khai sáng Thiên Tình
Người đạt Đạo thành bậc Chí Linh.
Nên nhớ ta trong
Yêu vô hình bóng
Bao trùm nguồn sống
Cho cả thế gian.
Ta ở Thiên Sơn
Chiếu nguồn Diệu Tướng
Đưa đứa môn đồ
Trở lại gốc xưa.
Con có yêu Cha
Thì đi truyền bá
Thiện ác không lòng
Yêu tất cả Chơn Linh.
Ta đứng Thiên Sơn
Ban tình Thượng Đế
Cho con huynh đệ
Sớm được đoàn viên.
Yêu lý Tiên Thiên
Một tình rộng lớn
Như thể cha hiền
Độ đàn em út thành Tiên.
Con ở trong ta
Tình yêu cứu thế
Con nhớ không lời
Thức đứa mê danh.
Ta không nói mà kết muôn tình hiệp một
Không thấy ta làm mà nhân loại được chơn kinh.
Đại đức khai minh
Vạn tình hiệp nhất
Trong nguồn minh triết
Bút Thánh Thái Bình.
Con giữ đức tin
Trong tình Tiên Phật
Thành bậc chơn tình
Thánh Thể Như Lai.
Chúa ngày xưa giáng sinh
Vì yêu chung nhân loại
Nên phải trải qua mười hai chặn đường Thánh Giá để phụ trả nghiệp cho đời.
Khai sáng Thiên Tình cho chơn thiện mỹ hồi sinh.
Môn đệ được yêu nên khai sáng chơn tình trong Thiên Chúa.
Hành Đạo cứu đời cho tôn giáo được hồi sinh.
Con giữ đức tin
Ta ban linh pháp.
Con giữ Thiên Tình
Ta độ được linh.
Trên dưới tình ta
Chuyển thành khí hoá.
Trống không chứa cả
Nhân loại một tình.
Phật cũng vì yêu
Giáng sinh tu dưỡng.
Để đắc Chơn Thần
Cứu khổ Chơn Linh.
Tiên cũng vì yêu
Mà vào độ thế.
Dược linh cứu tế
Độ các bịnh căn.
Vì yêu tinh thần
Dấn thân phục vụ.
Thánh cũng vì yêu
Mà vào độ thế.
Đem nguồn trí tuệ
Khai lý viết kinh.
Nhân loại được linh
Là nhờ kinh pháp.
Thức tánh quay về
Bến giác Chơn Linh.
Ta đã yêu chung
Nên làm Thượng Đế.